Heo Su Mô Binh nhì
Họ và Tên : Phan Thị Thùy Dương Tổng số bài gửi : 3 Đăng ký : 20/03/2013 Nghề Nghiệp : Student at Nha Trang University
| Tiêu đề: Có lẽ… và rồi là như vậy Thu Mar 21, 2013 11:41 pm | |
| | | | | …. Có ai ngăn được quá khứ. Có ai đoán được tương lại… Chẳng ai cả.!!. Thời gian cứ thế trôi qua trong sự trưởng thành của mỗi con người và phải chăng là con dao 2 lưỡi gắn liền với từng cá thể. Thời gian tạo ra những bước ngoặt, những đổi thay lớn lao trong cuộc sống; cho ai đó gặp và cảm nhận được những điều ý nghĩa nhất trong đời; cho cả những lời cảm ơn thầm kín thật lòng mà ai đó đã từng thốt lên trong niềm hạnh phúc; cho những tiếng cười rộn vang trong vòng tay bè bạn; cho cái mạnh dạn, tự tin trước đám đông và những kiến thức không hề nhỏ từ ngôi nhà Kỹ Năng Trẻ… Vâng, thời gian cho và cho đi mọi thứ… Nhưng rất đỗi công bằng, hiển nhiên, thời gian len lén lấy đi những khoảnh khắc, những giây phút tuyệt vời ấy để rồi hóa chúng thành 2 chữ “kỉ niệm”, để bất giác ai đó ngoảnh mặt lại, cũng chậc lên tiếng hối tiếc “ngày ấy nay đâu”. Phải vậy không nhỉ? À… Ừ … Có lẽ…Thời gian nuôi con người ta khôn lớn, thôi thúc sự giao lưu, gặp gỡ với xã hội và mở rộng cánh cửa thành công chờ đợi chúng ta bất cứ lúc nào. Đó là bến đỗ cuối cùng mà ai cũng mong muốn đạt đến. Trong cái xã hội này, đâu phải ai cũng dễ dàng thành công, đâu phải mọi điều đểu trơn tru như những giấc mộng đẹp. Mấy ai đủ may mắn và bản lĩnh để hoàn thành sự nghiệp của mình. Mọi thứ.. mọi thứ cần phải có sự khởi đầu không suôn sẻ để tôi luyện cho chúng ta thêm kinh nghiệm đời.Đừng vội chạy theo cánh cửa hờ mở kia mà quên đi những gì vốn có, quên đi tình thân ái trong 1 gia đình tình bạn. Khó khăn đã khiến ai đó gạt đi tất cả hoài niệm, gạt đi sự quan tâm, nhiệt huyết và thay vào đó là cảm giác chán chường, ngần ngại… Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh đến nỗi quên đi quá nhiều thứ. Đừng từ chối nếu vẫn còn gì đó để cho và… cũng đừng nghĩ rằng cuộc sống này là cuộc chạy đua chứ. Hãy nghĩ cuộc sống này là 1 hành trình dài chưa xác định điểm đến, nhưng mỗi ngày trôi qua là 1 trải nghiêm thú vị mà thời gian ban tặng cho chúng ta trước khi đưa ra 1 thử thách.. Có lẽ, ai đó vô tình đánh rơi chữ ‘đừng’ để rồi lãng quên đi những kí ức tuyệt đẹp đã có và đáng ra sẽ có. Và rồi là như vậy… Mong những ai đã từng gắn bó với CLB luôn vững bước tiến lên, vượt qua khó khăn để chinh phục thử thách. Mong những trái tim dạt dào tình cảm nhanh chóng trở về với cái nơi đầy ắp nghĩa tình này. Mong CLB trường tồn và mãi mãi. !!... Gửi trọn niềm tin đến CLB thân yêu… _______ Billy Marion_________
| | | | |
|
|